399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Kiến thợ ngay từ ngày đầu tiên được sinh ra nó đã gắn liền với sứ mệnh cao cả là xây dựng và bảo vệ tổ. Nó được dạy rằng: thứ quý giá nhất của đời nó là đàn, tổ và kiến chúa. Nhưng ở ngoài kia còn vô vàn mối nguy hiểm, vô vàn thứ nó phải học. Những ngày đâu này nó phải học được rằng, nó phục vụ cho ai, mục tiêu của cuộc đời nó là gì là cơn ác mộng mà loài kiến luôn phải đối mặt, cơn ác mộng kéo dài bấy lâu nay là gì.
Kiến luôn sẵn sàng tấn công con người nếu con người động chạm đến tổ nó, đến nguồn thức ăn của nó. Và hỡi những chú kiến thợ, chúng ta sẵn sàng hy sinh cho đàn yêu dấu bởi đó chính là nơi bắt đầu cũng là mái nhà của mẹ, của anh chị em. Kiến bị con người ghét là do vậy, lúc nào cũng khiến họ thấy phiền phức và bẩn thỉu. Cơn ác mộng được bắt nguồn từ đấy. Cơn ác mộng là: cả tổ kiến bị tiêu diệt.
Ngày trước, cùng lắm chúng ta mất số lượng lớn kiến, còn bây giờ không phải là số lượng lớn nữa mà là cả tổ kiến, cả kiến chúa! Những kiến thợ non nớt phải học cách tránh xa những thứ có thể ảnh hưởng đến tổ. Ví dụ như hãy tránh xa con người ra, ẩn nấp thật kĩ đừng để họ tìm thấy tổ. Tuy nhiên, bấy đó còn chưa đủ, kiến thợ còn phải phân biệt được đâu là thuốc diệt kiến và đâu là thức ăn. Nếu như banking soda khiến kiến chết ngay tức khắc do trương phình bụng thì thuốc diệt kiến ngày nay sẽ làm mồi nhử để kiến thợ trực tiếp mang về tổ chia sẻ cho cả đàn. Cái chết riêng lẻ đã không còn, mà hiện nay là cái chết theo đàn, cái chết từ quả trứng đến cái chết của kiến chúa. Nói là đề phòng thôi, nhưng đối với thuốc diệt kiến, gần như chúng ta không có biện pháp.